TỐNG CỰU NGHÊNH TÂN - MỪNG NĂM MỚI 2016 VỚI NHỮNG LỜI CẦU CHÚC CHO MỌI NGƯỜI THẬT HẠNH PHÚC
Hoàng Thuỵ Văn
- Chuyện phim: "La Valse dans L'Ombre" - The theme of "Waterloo Bridge", s.c.1940.
[Nhạc khúc: Auld Lang Syne tuyệt vời dành cho những người lính tưởng đã chết cho quê hương nhưng lại không!]
- Bài hát "Có Ánh Trăng Kia Nói Hộ Lòng Em", khúc tình ca của Đông Nam Á
Kính Chúc Quý Vị,
Thân Chúc Quý Bạn một Năm 2016 thật Dồi Dào Sức Khỏe, mọi điều tốt đẹp.
Sức khỏe có kém dần, cuộc đời dẫu có mỏi mòn, má hồng có lúc cũng còn phôi pha, nhưng tinh thần xin cho đươc minh mẫn. Trái tim đau không quên Quê Hương Việt Nam không có Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền và đang cần sự quan tâm và tiếp sức của mọi người với tất cả tấm lòng của con dân đất Việt vẫn luôn tha thiết với quê hương.
Cùng quý Bạn thân yêu và Người Yêu của lính một thời để nhớ về Cuộc Chiến mà kẻ mất người còn, còn đợi nhau đấy trên trần đời lắm thương đau này hay lại hẹn nhau kiếp sau...!
Nhân đây, xin được một lần lưu luyến tiễn khách sau những lần ghé thăm vườn hoa lưu niên từ mùa Xuân đến Hè, mùa Thu rồi lại mùa Đông, và để lại lời nhắn cho cuộc đời còn đấy một chút thôi để cưỡng lại những gì thời gian sẽ cuốn trôi, cuốn trôi vào không gian của những ngàn năm ánh sáng, không còn những giây phút bên nhau lần cuối... sẽ không còn "phút cuối" để than vắn thở dài... không còn "auld lang syne" để luyến tiếc...
Thân Kính,
Auld Lang Syne cho những người lính tưởng đã chết cho quê hương nhưng lại không chết đâu em!
La Valse Dans L'Ombre / Waterloo Bridge 1940.
Cuốn phim "La Valse Dans L'Ombre" thực hiện năm 1940, lấy bối cảnh cuộc báo động không tập tại Cầu Waterloo, nơi chàng Roy, người sĩ quan Ăng Lê gởi qua tác chiến tại Waterloo ở phía Nam của thủ đô Brussels nước Bỉ, gặp gỡ Myra, người vũ nữ có đôi mắt tuyệt trần nhưng lại mệnh yểu! Họ bắt đầu cuộc tình đắm say tại điểm lịch sử này 1917, nghĩa là cuộc tình của một người lính chiến và một nghệ sĩ hộp đêm đang rơi vào giai đoạn khốc liệt nhất của Thế Chiến Thứ Nhất! Chuyện tình trong phim đã lấy hết nước mắt của những người trẻ "không còn cô đơn," nhất là đối với những chàng trai tuyệt tích giang hồ trong các chiến dịch như "bên cầu biên giới" Waterloo Bridge. Bao nhiêu lời hẹn hò của nhau tại một bến hẹn đèn mờ, họ ôm nhau khắng khít không rời nửa bước ở sàn nhảy và đấy là lần cuối của họ và "phút cuối" họ say đắm không hề muốn rời nhau. Trong Thế Chiến Thứ Nhất đã xa rồi không có internet dĩ nhiên, không có tin tức của nhau, nàng tin là chàng đã chết theo "cáo thị", nhưng chàng vẫn còn sống ở đâu đó, bên kia biên giới Waterloo (nơi đây chẳng khác Rừng Thiêng mùa đông ở Buôn Hạ, cuối đường Tam Biên, những chàng trai "không chết đâu em" đang cặp nách người tình K63, CKC 4 sniper, XM18). Nàng đau khổ đến thất vọng và sống sa đọa với vũ trường cho quên đời, thậm chí hủy hoại cả thân xác ở nhà chứa đáng lẽ để dành cho người tình vì "anh chẳng biết Myra yêu anh nhiều lắm!" Rồi cuối cùng quá say nàng bị xe đụng chết ở ngoài đường và lúc đó xe lửa đưa chàng về vừa tới, chàng ôm xác nàng mà tan nát cõi lòng... Trong chiến tranh Việt Nam có những chuyện thương đau không được ai biết đến. Họ biết giữ cho nhau một tình yêu chân thật, họ không biết làm thế nào để có văn hoa bay bướm, chẳng biết đường nào đến "tâm giao" và đường nào vào "hạnh ngộ" như trong chuyện kể tình yêu của văn học sử và văn học nghệ thuật của người thế gian! Sự đau thương được nén trong lòng, được chịu đựng qua hàng chuỗi ngày dài, tháng năm biền biệt.
[Thôi em chớ nén tình xưa nữa,
Hãy mở cho lòng ta bớt đau.] nlts
Hơn 20 năm sau, hãng phim Columbia tung ra trailers, một loại signature collection đợt thứ mấy của lần edition thứ mấy về chuyện tình thương cảm đó, người học trò ở trọ kinh đô ánh sáng như chàng vẫn như trẻ thơ mang chút bạch diện thư sinh, đua nhau đi xem đến thuộc nằm lòng cả lời đối thoại của nàng Myra (Vivien Leigh) và của chàng Roy (Robert Taylor) để về làm bài nộp cho Bà Thầy. Xét cho cùng chàng và nàng trong phim vẫn còn nhiều hạnh phúc trước khi vĩnh biệt nhau lần cuối người à! Họ yêu nhau thoải mái, sau cái chết nhờ vào cái "ắc cao" đó họ nhận biết nhau ở miền vĩnh cửu, có những cái chết cũng hạnh phúc lắm khi được bàn tay dịu dàng của người đời, người đạo thươn g cảm vuốt mắt! Tuy không nhiều lắm nhưng dẫu sao cũng có người lính ở chiến trường Việt Nam vẫn được Thượng đế ban ơn cho mang trái tim thư sinh như một "bùa hộ mạng" cho những người lính trận để không còn biết rụt rè trước Thần chết! Cho dù "Điệu Vũ Trong Bóng Mờ" mang theo cùng tận của sự ray rứt ở cõi lòng em, tâm tư nào có đâu anh đã lỗi hẹn?! Cung đàn nào đâu xui em đã lỗi nhịp cho tình mơ?! Không nhỉ! Cuộc tình ấy của 1917 có đoạn kết, không như "Mắt lệ nào cho người tình", còn khăn hồng nào nữa đâu để lau mắt em "lọ lem" ở rừng hoang đất đỏ của ngày xa xưa ấy! Còn lại hãy vui lên nhé để cùng nhau đón đời thêm một tuổi, cuộc đời vô thường và đời ta sẽ phai dần nhỉ!
Hãy xem một chút, một đoạn chọn lọc trong Waltz Dance, The theme of Waterloo Bridge, 1940:
"Điệu Vũ Trong Bóng Mờ"
với nhạc nền Auld Lang Syne (composer: Robert Burns, 1788) theo link KaraOke sau đây:
Lời đi cùng của đoạn KaraOke, chép lại trên video clip của link ở trên. Chuyện tình còn dang dở mà đã bị auld lang syne tức chết đi, đó là sự kết hợp đau xót của lyric và melody trong một drama thứ thiệt, không phải melodrama. Hãy thổn thức, ngậm ngùi với Vivien qua lời ca và một trích đoạn của "Điệu Vũ Trong Bóng Mờ" có đủ lyric và melody trong KaraOke phiá dưới. Cuối cùng chàng được bồng em lên trên chính đôi tay của lính ngày xưa ấy, nhìn kỹ sẽ thấy dòng lệ lẫn với máu từ trong đôi mắt của một thuở nhớ nhung ấy!! Thôi nhé, còn gì để tiếc mà khóc với sầu!!
For Auld lang syne
Should old acquaintance be forgot,
and never brought to mind ?
Should old acquaintance be forgot,
and days of auld lang syne ?
For Auld Lang Syne my dear
For Auld Lang Syne we'll take a cup
of kindness yet
(chẳng khác nào Bạn ơi Quan hà xin cạn chén ly bôi, ngày mai anh đã đi đã đi xa rồi...! Và rồi thế nào anh cũng về với em...)
For Auld Lang Syne and here's a hand
my trusty friend and gie's a hand if thine
We'll take a cup of kindness yet
For Auld Lang Syne
For Auld Lang Syne my dear...
Bài hát Auld Lang Syne:
Bài hát: "Có Ánh Trăng Kia Nói Hộ Lòng Em"
Ở một khung trời ấm áp hơn, trong "giấc mơ hồi hương" quay về chốn cũ cách sáu múi giờ về hướng đông là miền quê Mẹ có những Đồng Nai Cửu Long, cao nguyên đất đỏ và đặc biệt phải nhớ đến đường Tự Do, bến Ninh Kiều, vườn hoa Lạc Hồng, đêm buồn Bến Ngự, hay Ban Mê đất đỏ và Phố Núi mù sương! Hãy lắng nghe "tiếng nấc tự do" của người yêu của lính Miền Nam nước Việt, tâm sự của một thời dĩ vãng nặng trĩu với lòng người lính ngày xưa ấy, chẳng hiểu sao nhỏ yêu anh đến thế !? Đặng Lệ Quân thay lời ray rứt khi ca sĩ họ Đặng cùng trang lứa ấy ghé bến cũ Changmai để hoàn tất đĩa nhạc có bài hát "Có Ánh Trăng Kia Nói Hộ Lòng Em", không bao lâu sau cô ra đi, đi mãi, nhưng lời ca tiếng hát của người nghệ sĩ này đa tài và nặng lòng với tình sầu vẫn còn mãi...
Anh hỏi em yêu anh chừng nào?
Em nói em yêu anh thật nhiều
Tình cảm của em là thật
Trái tim của em là thật
Có ánh trăng kia nói rõ lòng em
Anh hỏi em yêu anh có đậm
Em nói em yêu anh thật nhiều
Tình của em không đổi
Trái tim của em không thay
Có ánh trăng kia nói hộ lòng em
Một nụ hôn nhè nhẹ
Đã làm rung động trái tim em
Một mối tình tha thiết
Làm em tương tư tới lúc này
Anh hỏi em yêu anh bao nhiêu?
Em nói em yêu anh thật nhiều
Anh hãy nghĩ mà xem
Anh hãy nhìn mà xem
Có ánh trăng kia nói hộ lòng em
Chỉ nhẹ nhàng một nụ hôn
Cũng làm trái tim em rung động
Một đoạn tình sâu đậm
Làm em đến giờ vẫn nhớ mãi
Anh hỏi em yêu anh sâu là bao?
Em yêu anh bao nhiêu phần?
Anh hãy nghĩ mà xem
Anh hãy nhìn mà xem
Có ánh trăng kia sáng tỏ lòng em
Anh cứ nghĩ mà xem
Anh cứ nhìn mà xem
Có ánh trăng kia nói hộ lòng em
"Ánh trăng nói hộ lòng em" - Đặng Lệ Quân
Ngoài trời pháo hoa giao thừa đang nổ vang lừng đón năm mới 2016.
Chúc bình an - hạnh phúc.
No comments:
Post a Comment